• Thy Phương: Di Sản Cách Mạng Tháng 10
    Những sử gia của Hoa Kỳ đã cho thấy họ quên cuộc Cách mạng tháng mười này, cho nên chưa hiểu đúng mức cuộc chiến tranh lạnh Stalin khơi mào sau đó, mà Việt Nam là một nạn nhân  khốc liệt nhất của sự ngu xuẩn chính trị ở Washington, và nay vẫn còn mơ hồ về thời hậu chiến tranh lạnh mà nước Nga của Putin đang lợi dụng tình trạng mất trật tự quốc tế để táo tợn, lần đầu tiên trong lịch sử, tìm hết cách có tay trong để mở rộng ảnh hưởng đến cả nước Mỹ.
  • Thế sự thăng trầm, Hoàng Ngọc Nguyên NÓI KHÔNG CÙNG, BIẾT RA SAO NGÀY SAU!
    Chúng ta đang sống trong một thời buổi đảo điên, điên đảo, cho nên tâm trạng bất ổn nay đã trở thành chuyện bình thường - người ta gọi là “bình thường mới” (new normal), có nghĩa là phải chấp nhận “cuộc sống mới” .Trước mắt chúng ta không chỉ là một cơn đại dịch coronavirus mà ánh sáng leo lét không bảo đảm chúng ta đang ở cuối đường hầm, mà còn một cơn đại dịch khác còn nguy hiểm hơn bội phần – đã nổi lên từ bốn năm qua và đường hầm ngày càng tối mịt.
  • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên: Ông Trump và dự luật “giảm thuế” cho nhà giầu
    Một lãnh tụ chống cộng nhưng chỉ thân được với các lãnh tụ cộng sản: từ trái qua phải: Putin (Nga), Trump, Trần Đại Quang (Việt cộng) và Tập Cận Bình (Trung Cộng) (Ảnh Asean 2017)/ Nhưng món quà lớn hơn mà ông đang gói ghém cho không chỉ nước Mỹ mà cả thế giới là trât tự thế giới mới mà ông đang muốn là người đao diễn với mot “scenario” có thể kinh hoang nhất trong lịch sữ đất nưóc này và cả thế giới này.
  • THI PHƯƠNG: Mặt Trận Truyền Thông Chẳng Yên Tỉnh
    Mặt trận truyền thông thật chẳng yên tĩnh tí nào. Những người chính lưu chỉ muốn soi sáng con đường phải tìm tới trước, nhưng bao nhiêu thế lực đang bủa vây có thể làm cho giới chính lưu phải dồn sức tự vệ, phòng thủ hơn là phản công và tỏa rộng. Chính trị đang làm hỏng đất nước, làm hỏng con người nơi nơi.Đó là điều chúng ta đang lo âu theo dõi trong những ngày sắp tới, để xem dưới ánh sáng của lương tâm, Hoa Kỳ sẽ đi về đâu với những quyết định của Thượng Viện trong việc chọn thành viên mới cho Tối Cao Pháp Viên thay thế cho bà Ginsburg vừa ra đi.
  • Thế sự thăng trầm, Hoàng Ngọc Nguyên: BẢY TUẦN MẤT ĂN MẤT NGỦ
    Thời thế đang khiến chúng ta học tập một thói quen mới: mỗi ngày lại xem lịch trên tường để biết chúng ta có bao nhiêu ngày còn lại. Đến giữa tháng chín, chúng ta chỉ còn tròm trèm “bảy tuần đợi mong”.  Năm mươi ngày chẳng phải là lâu, nhưng chúng ta đang sống vào thời kỳ quái, chuyện gì cũng có thể xảy ra cả. Chúng ta hướng nhìn phía trước nhưng không thể chắc được chuyện gì có thể xảy ra, bởi vì thiên tài tai tiếng rất ổn định của Trump vô hạn, ngày nào cũng có chuyện mới...
  • Hoàng Ngọc Nguyên, ĐI TÌM SỰ YÊN TĨNH VỚI “MẶT TRẬN Ở SÀI GÒN”
    Trong những ngày đang phải cố thủ tại gia một cách tuyệt vọng trước “kẻ thù vô hình” coronavirus giăng mắc, phong tỏa nơi nơi, “Mặt trận ở Sài Gòn” là một nguồn quên lãng lớn cơn đại dịch này. Trước hiện tại đang thêm phần đen tối không chỉ vì đại dịch Cô-Vy và nạn suy thoái/ lạm phát mà chủ yếu vì một chính tình thối nát, có khi người ta phải đi vay mượn một vài tia sáng từ quá khứ để có thể ngày qua ngày. Những câu chuyện cách đây cả 50 năm ở một nơi nay quá xa xôi bỗng dưng sống lại một cách da diết trong trí nhớ, trong con tim của mỗi chúng ta khi có “Mặt trận ở Sài Gòn” đặt đầu bàn ngủ  (không phải gối đầu giường).
  • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên; Khi Trật Tự Thế Giới Mới Chưa Có!
    Người ta vẫn dễ dãi nói như thế để tự trấn an trước những mối lo về tương lai đất nước dưới sự dẫn dắt của Tổng thống Donald Trump. Có người vẫn nghĩ ông Trump xem vậy chứ vẫn là người khôn đáo để (Chẳng phải hay sao ông vẫn tự khen mình có chỉ số thông minh IQ cao hơn hết thảy người chung quanh, khi bị ông ngoại trưởng của ông Rex Tillerson gọi ông là “moron” - Trâm lú), tập trung chung quanh ông những người tài giỏi chăm lo việc nước, cho nên được thư thả, rảnh đầu rảnh tay tweet tối ngày. Dĩ nhiên, người ta cũng cần phải cố lạc quan mới sống nổi thời này (Nguyễn Công Trứ từng “Than nghèo”, nhưng vẫn cố giữ niếm tin: “Còn trời, còn đất, còn non nước; Chẳng lẽ ta đây mãi thế này!), nhưng lạc quan quá, có khi đến sát bờ vực mà vẫn cứ tưởng xe lửa đã thấy ánh sáng cuối đường hầm!
  • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên: DẤU HIỆU GÌ ĐÂY?
    Tháng này là tháng 8, tức gần bốn năm sau khi ông Donald Trump được bầu lên làm tổng thống nước Mỹ thay ông Barack Obama tại Tòa Bạch Ốc. Trump là một doanh nhân với đầy đủ ý nghĩa của hai chữ “doanh nhân”, cho nên chiến thắng của ông trước hàng loạt chính khách chuyên nghiệp của cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa ba năm sau vẫn còn những âm hưởng bàng hoàng mạnh mẽ trong quần chúng.
  • Hoàng Ngọc Nguyên: ĐẠI DỊCH ĐÃ QUA ĐỢT MỚI!
    Cả một tháng bảy đúng là chúng ta đứng ngồi không yên vì chuyện coronavirus. Con số người bị nhiễm vì COVID-19 cứ lên vùn vụt, và Arizona (gần 180.900 ca và 3.800 người chết) của Bút Tre nay đã được xếp hạng tám trong số những tiểu bang đại dịch nặng nhất (sau California, Florida, Texas, New York, Georgia, Illinois, New Jersey). Tổng thống Donald Trump cứ nói không sao, nó như cúm, cứ ở nhà một vài tuần rồi sẽ qua khỏi. Sự thực ông không biết, hay không cần biết, hay biết mà lờ đi, là nhà thương hết chỗ chứa, bác sĩ, y tá không có đủ, thuốc men không có, trang bị thiếu thốn, và những người già, người bệnh nay không biết làm sao đi khám bác sĩ được.
  • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên: ĐẠI DỊCH, ĐẠI SUY THOÁI, ĐẠI TỒNG THỐNG
    Tính đến giữa tháng tám, chúng ta chỉ còn 80 ngày nữa là biết nước Mỹ tương lai sẽ như thế nào, và tất cả tùy thuộc vào vận số nước Mỹ, sự công tâm và lương tri của người Mỹ, cho dù là màu da cua họ có thể khác nhau nhiều nhưng chúng ta phải biết nhìn về một hướng. Vấn đề chính  là cái đầu và con tim của cả người da trắng và người da đen. Chưa kể người Latino, người da vàng, da đỏ... Thời thế đang diễn biến rất phức tạp. Chúng ta đang sống giữa một thời đại nghiệp – và dường như chẳng loại trừ ai!!! Cho nên lãnh đạo là câu hỏi mấu chốt hiện nay.
  • • Hoàng Ngọc Nguyên, LÃNH ĐẠO KHOANH TAY
    Hôm nay ngày 26-7, chỉ còn 100 ngày nữa là đến “ngày đó chúng mình”, nhưng người dân Mỹ hiện đang sống trong những ngay bồn chồn, bất an, kinh hoàng vừa vì coronavirus vừa vì sự lãnh đạo của chính quyền chống đại dịch. Muốn biết sự nguy hiểm này đến mức độ nào, nhất là cho nước Mỹ, chúng ta chỉ việc duyệt qua những con số căn bản về người mắc bệnh từ đầu tháng ba cho đến nay, và số người bất hạnh đã nằm xuống. Thực ra, đã sáu tháng hơn, nếu tinh từ khi coronavirus được xác nhận lần đầu tiên đến nước Mỹ, tức khoảng 20-1, ngày Tồng thống Trump nói “everything is under control”.
  • Hoàng Ngọc Nguyên: Hiểm Họa Da Vàng? Hay Người Da Vàng Trước Hiểm Họa?
    Thật ra, chẳng có gì là khó hiểu về quan hệ “xập xám chướng” giữa Tổng thống Donald Trump và Chủ tịch Tập Cận Bình. Có một cái “lô-gích” trong sự đổ vỡ hiện nay.       Chính là vì hoàn cảnh “dị sàng đồng mộng” giữa hai người. Ông Trump nay đã phải lên tiếng như Châu Du thời Tam Quốc: “Thiên sinh Trâm hà sinh ông Tập” - Thượng đế đã sinh ra ta (như những người cuồng Trâm vẫn nói), tại sao còn sinh ra ông Tập.
  • Hoàng Ngọc Nguyên: IVANKA, FIND SOMETHING NEW!
    Một tổng thống có nên người hay chăng đương nhiên phần lớn tùy thuộc vào con người của ông. Tuy nhiên, cũng rất quan trọng là ở đội ngũ cố vấn bao quanh ông. Lịch sử đã cho thấy có nhiều ông vua có thể lêu lổng, ham chơi, nhưng nhờ kính nể những trung thần dưới trướng, cho nên vẫn có thể làm nên sự nghiệp lớn. Nếu nhìn vào chính trị nước Mỹ, từ thời Barack Obama trở về trước,   tổng thống nào cũng rất kỹ càng trong việc chọn lọc cố vấn. Bởi thế nói chung họ đã đi đúng đường, và khi rơi vào khủng hoảng, còn có đường ra.
  • • Thế Sự Thăng Trầm , Hoàng Ngọc Nguyên: Tại Sao Ông Trump Được Điểm 7
    Cuối tháng mười vừa qua, trong bầu không khí chính trị Halloween của đất nước, một cuộc thăm dò rất qui mô được thực hiện với sự hợp tác của nhật báo The Washington Post và Đại học Maryland đã cho Tổng thống Donald Trump một điểm 7. 7/10. Ông Trump vẫn tự hào cho mình điểm 10 trong tất cả mọi việc. Và ông không bao giờ ngại ngùng, hay quên, so sánh mình với những tổng thống trước đó, để cho mọi người thấy mình vượt trội tất cả. Kể cả những vụ tai tiếng. Thậm chí ông còn có ý chê Tổng thống Abraham Lincoln đã để xảy ra Nội Chiến 1961-65. Mới đây ông lại cho mình điểm 10 trong việc chính phủ liên bang cứu trợ nạn nhân cơn bão Irma tại Puerto Rico, đến mức bà Thị trưởng Carmen Yulin Cruz của thủ đô San Juan của hòn đảo này phải gằn giọng: “Điểm 10? Đúng là điểm 10. Nhưng 10/100”.  Lần này thì đúng là điểm 7/10, nhưng đây là mức độ chính trị Mỹ đang xuống cấp. Hay nói cách khác, đây là con số người Mỹ, cứ mười người lại có bảy người, hay chính xác hơn, 71%, cho rằng chính trị đất nước đã đến mức sa đọa đến nguy hiểm. 
  • • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên ĐI TÌM TRÍ NHỚ CHO MỘT THỜI ĐÃ MẤT
    Bài này viết bốn năm trước – 2016. Thời gian lướt qua nhanh hay trôi qua chậm? Chẳng dễ gì trả lời câu hỏi chết chóc đó. Nhưng mong rằng ở một nơi nào đó, Cẩm hiểu rằng trong số đông đảo sinh viên thời đó, anh là một trong số rất ít ỏi những người còn được nhớ đến, nhắc đến.Tất cả bắt đầu từ một email Nguyễn Thanh Nhàn ở Virginia gởi đến cho các bạn học cũ cách đây hơn 50 năm tại trường Chính trị Kinh doanh (CTKD) Viện Đại học Dalat thông báo Nguyễn Tường Cẩm không còn được như xưa. Năm nay, Cẩm chỉ mới 76, nhưng xem chừng lão hóa khá nhanh. Có lẽ vì không chịu đeo răng. Và còn bị mổ bao tử gì đó, vốn là chuyện bình thường nơi người già. Nhưng vấn đề là anh vừa bị bệnh quên như thể Alzheimer nhưng lại cứ đòi nhớ hết bạn bè của mình. Và anh lại mang một ám ảnh, lo sợ “hảo huyền”: bạn bè của anh nay đã chết cả rồi, cho nên anh cũng chẳng muốn sống. Đi gặp tụi nó sớm xem chừng vui hơn so với tuổi già cô quạnh. Suy nghĩ này chẳng phải mới lạ gì:  giới y khoa tâm lý vẫn nói một trong những điều chết người nhất của tuổi già là cô quạnh, có nghĩa là vừa cô đơn vừa quạnh quẽ (alone + loneliness). Sống một mình đã buồn mà cảm thấy buồn còn buồn hơn. Bởi vậy mà người ta nói tuổi già hay rơi vào trầm cảm vì bệnh tim và đột quị. May mà Cẩm còn đó, bởi vì hơn 50 năm nay bên cạnh anh bao giờ cũng có chị Liên - kể từ thời mở quán T2 trên đường Võ Tánh, trước mặt trường Bùi Thị Xuân, từ đó đi vào viện cũng mất mười phút, từ đó đi ra phố cũng mất 30 phút. Nhưng thời đó, thời gian nào có nghĩa gì với những người sinh viên.
  • • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên: MUỐN GIẢM THUẾ CHO NGƯỜI GIÀU, PHẢI CẮT CHI CHO NGƯỜI NGHÈO
    Tuy nhiên, sự kiện chấn động trong ngày đó là thông báo của Thượng nghị sỉ Jeff Flake sẽ không tái tranh cử sang năm, bởi vì đây là một vấn đề lương tâm chính trị của người Cộng Hòa chân chính, bảo thù chân chính: không thể làm việc chung được với người như Trump, không thể chấp nhận được (embrace) một người như Trump. Ông còn lên án đảng Cộng Hòa đồng lõa với một tội phạm chinh trị như Trump. Người ta đang cho rằng phong trào impeachment nhằm vào ông Trump nay đang dần có người Cộng Hòa tiếp sức!
  • Hoàng Ngọc Nguyên, NHỮNG BABY-BOOMERS VIẾT TRANG SỬ THÁNG MƯỜI
    Thế hệ baby boom ở nước Mỹ là những người sinh ra trong khoảng từ 1946 (Bính Tuất) đến 1964 (Giáp Thìn). Có nghĩa là người già nhất cũng phải 71. Trẻ nhất 53. Trong số này, đương nhiên trên danh nghĩa những người từ 65-71 đã ngưng làm việc, có Medicare, hay chỉ còn part-time. Còn phần lớn, từ 53-65 hẳn phải đang còn tìm vinh quang trong lao động. Thực ra, khi nói về thế hệ baby-boom, khen hay chê, người ta thường nhìn đến lớp già từ 65-71 hơn là lớp trẻ 53-60 hay lớp giữa 60-65 cũng thuộc thế hệ này.
  • • Hoàng Ngọc Nguyên, CHIẾN SĨ ĐƠN ĐỘC!
    Ông lạ lùng, khác thường là vì bình thường một người tái tranh cử cho nhiệm kỳ thứ hai sẽ phải khôn ngoan và thỏa hiệp, củng cố quần chúng ủng hộ mình và mở rộng tầm ảnh hưởng đến quần chúng độc lập hay có thể đối nghịch. Đàng này, như chúng ta đã biết, ông không bỏ được tật ưa tweet bậy, đưa lên mạng những cái clip như hai vợ chồng ở St Louis xách súng ra đầu ngõ một con đường riêng ngăn chận một đám xuống đường; hay tại một cộng đồng hưu trí tại Florida, một người da trắng đang lái xe chơi golf có cờ mang tên Trump, ông già này có thể hơi điên nên la lên “white power”, và Trump bình phẩm “great people”...
  • • Hoàng Ngọc Nguyên, ĐẠI DỊCH NÀO LỚN HƠN?
    Nếu nhìn xe cộ ngoài đường, người người ra vào Costco, Sams Club, Walmart, Target,... người ta dễ  có càm tưởng công chúng có vẻ chẳng hiểu gì cả chuyện gì đang xảy ra. Người ta vẫn sẵn sàng ra đường, và xuống đường. Không mấy người hiểu được tấn bi kịch của thời đại này cho xã hội, cho nhiều gia đình, cho nhiều người già tuyệt vọng. Mai đây, xã hội sẽ đổi khác nhiều, tuổi thọ sẽ giảm, và không còn gánh nặng ngân sách  của baby-boom nữa mà ca cẩm... Còn tấn bi kịch của Arizona? Đây là một tiểu bang Cộng Hòa, tương tự như Florida, Texas, là những  nơi cũng đang chứng kiến sự gia tăng rùng rợn mà vì bầu cử tháng 11 sắp đến nên người ta không dám nói gì với ngưòi dân. Thời đại của chúng ta bi đát như thế. Cái giá phải trả cho sự ngu xuẩn, mê muội và phi nhân của con người?
  • • Thế Sự Thăng Trầm, Hoàng Ngọc Nguyên: SÚNG ĐẠN CŨNG LÀ CHUYỆN VĂN HÓA
    Sau vụ nổ súng tại khách sạn Mandalay, Las Vegas, vào đầu tháng 10, 2017 với những con số kỷ lục về người thiệt mạng (59) và bị thương (827), nhiều người hy vọng rằng những nhà lập pháp Cộng Hòa sẽ hồi tâm và tìm cách thoát khỏi vòng cương tỏa của Hiêp hội Súng Quốc gia (NRA) để đi tìm những giải pháp ngăn ngừa bạo lực súng đạn trong thời buổi con người ngày càng điên loạn và hiểm độc. Chúng ta không còn dám tin ở sức mạnh hay hiệu quả của nền dân chủ Mỹ nữa. Chúng ta chỉ mong đợi ở sự ghê sợ trưóc chết chóc và niềm đau thương với những ngưòi vô tội nạn nhân của những vụ mass shootings, trong đó kẻ giết người ngang nhiên dùng những cây súng liên thanh, tự động thường chỉ có thể có ở trên chiến trường, để giết người bất kể, càng nhiều người nằm xuống càng đạt mục tiêu gây tiếng vang lịch sử. Sự ghê sợ này cùng lòng nhân ái của một nước vẫn tự cho mình là một đất nước có tín ngưỡng, một dân tộc Cơ Đốc giáo, phải buộc những nhà chính trị phải cùng nhau hành động nhanh chóng – ít nhất không cho phép lưu hành những loại súng khủng khiếp như thế trong thời buổi con người vừa ngu hơn, vừa điên hơn, vừa ác hơn, vừa độc hơn. Thế nhưng sau một tháng trôi qua kể từ ngày có vụ nổ súng ở khách sạn Mandalay bởi một tên đại gian ác âm mưu giết chết hàng trăm, hay hàng ngàn người nhưng kết quả chi chừng đó, đúng là NRA hay thiệt. Rồi đâu lại vào đấy. Có nghĩa là chẳng có gì xảy ra cả. 
Kiều Mỹ Duyên, Thư Viện Việt Nam Kỷ Niệm 26 Năm Thành Lập
Chúa Nhật, ngày 30/3/2025, thư viện Việt Nam kỷ niệm 26 năm thành lập, được tổ chức lúc 11 giờ sáng nhưng từ 10 giờ đồng hương đã đến sắp hàng để được nhà báo Du Miên- ký tặng sách. Sách viết về Little Saigon bằng tiếng Anh, sách tiếng Việt đã phát hành rồi. Ấn bản tiếng Anh "Little Saigon Chronicles" của tác giả Ngọc Hà và Du Miên giúp những người trẻ sinh ra và lớn lên ở Mỹ hay ở các quốc gia nói tiếng Anh như Úc, Canada, Tân Tây Lan, v.v., có thể đọc hiểu được về lịch sử hình thành Little Saigon. Năm 1975, Việt Cộng chiếm Sài Gòn, xóa tên Sài Gòn, chúng ta đã dựng lại được Little Saigon ở hải ngoại, quyển sách giới thiệu lịch sử Little Saigon với nhiều hình ảnh giá trị từ 1975 đến 2024. Đông đảo đồng bào tham dự gồm thế hệ thứ nhất,  người trẻ thế hệ thứ hai, và thứ ba, ...
Tòa soạn
Do công ty Saigon News LLC thực hiện
Editor-in-chief: HOÀNG DƯỢC THẢO
Director of Marketing: ANDY TRƯƠNG
Với sự cộng tác của: LÊ TẤT ĐIỀU, HOÀNG NGỌC NGUYÊN, NGUYỄN THỊ CỎ MAY, TRẦN TRỌNG HẢI.

Email: saigonweeklyonline@gmail.com

Thư từ bài vở: 702-389-5729

Quảng cáo: 702-630-0234

702-426-4404

Hotline: 702-426-4404

back top