Phiếm dị, Đào Nương (March 25/2022)
Putin’s State of Mind: Ông Putin điên hay tỉnh?
Cuộc chiến xâm lược Ukraine của ông Putin- The Putin War càng ngày càng trở nên khốc liệt ngoài sự tưởng tượng của nhân loại. Chỉ cần nhìn vào những con số sau một tháng lâm chiến:
* Đã có trên 4.3 triệu người Ukraine chạy ra nước ngoài trú bom đạn (trong đó hơn 50% là trẻ em) và khoảng 6 triệu người không còn nhà vì bom đạn trong nước.
* Tổn thất về phía Nga: 4 vị tướng, 6 đại tá tử trận; khoảng gần 10,000 binh sĩ tử trận; 16,000 người bị thương; 860 chiến cụ gồm chiến hạm, xe quân nhu, phản lưc cơ, súng bắn hỏa tiển và nhất là khoảng 400 xe tăng bị trúng đạn hay bị hư hỏng. (theo Forbes.com)
Nghĩa là đoàn quân “giải phóng” của “The Beast Putin” đi đến đâu, dân Ukraine bỏ của chạy lấy người ra nước ngoài lánh nạn, người ở lại thì ai cũng muốn cầm súng đón chào.
Đây là những con số do truyền thông Tây Phương đưa tin dựa trên những tổn thất nhận được từ các trận tấn công của Nga trên các mặt trận nên chưa thể kiểm nhận. Nhưng báo chí chính thức nhà nước Nga sô xác định trong tuần lễ đầu xâm lăng, Nga có 496 binh sĩ tử trận. Chiến tranh Ukraine hiện nay là trận chiến thứ 5 mà “The Beast Putin” (*) khởi động. Trong 20 năm “The Beast Putin” cầm quyền tại Nga, y đã khởi động 4 cuộc chiến tranh: năm 1999 ở Chechnya, 2008 ở Georgie, 2012 ở Syria, 2014 ở Criméa. Lần nào “The Beast Putin” cũng đại thắng nhờ “xài” một “chiến lược”: đó là tấn công chớp nhoáng, dội bom phá hủy các thành phố, pháo kích tới tấp vào khu dân sinh, sau đó mới đổ bộ và lật đổ chính quyền hiện hữu (nếu không thân Nga). Chấm hết. Lần nào thì cũng chết hàng chục ngàn người, hàng trăm ngàn người phải đi tị nạn. Déja Vu! Bổn cũ soạn lại. Lần nào thì thế giới tức mấy ông G-7 cũng phản đối lấy lệ và tiếp tục mua xăng, dầu, khí đốt của “The Beast Putin” với giá rẻ.
Nhưng những cuộc chiến trước đây do “The Beast Putin” khởi động hay yểm trợ đều ở xa và lúc đó kỷ thuật Internet, Cell phone và các mạng xã hội - Social Media chưa hiện dại hóa. Ngày nay, khi “The Beast Putin” mang quân đi xâm chiếm Ukraine, tin tức về các trận chiến, về sự tổn thất của cả hai bên gần như xuất hiện hàng giờ trong mắt nhìn của cả nhân loại. So sánh về quân số, về vũ trang thì ai cũng nghĩ là Nga sẽ nuốt trọn Ukraine trong vài ngày. Thấy vậy mà không phải vậy. Hôm nay, ngày 25 tháng ba là cuộc xâm lược Ukraine của “The Beast Putin” bước sang tháng thứ 2 và phía Nga đã tuyên bố không có ý định chiếm đóng toàn thể Ukraine mà chỉ muốn giải phóng vùng Donbas tức là hai tỉnh Luhansk và Donetsk vì “người Ukraine gốc Nga ở khu vực này bị chính phủ Ukraine đàn áp… đến diệt chủng. Coi như “The Beast Putin” đã muốn lùi một bước. Nhưng việc Putin muốn tách vùng này ra khỏi Ukraine và công bố đó là 2 quốc gia độc lập là điều mà tổng thống Ukraine Zelinsky đã tuyên bố từ đầu là dân Ukraine sẽ không chấp nhận.
Các chuyên viên về vũ khí Hoa Kỳ cho rằng Nga thất bại tại Ukraine lần này vì nhiều lý do:
* Tinh thần binh sĩ Nga không được chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh xâm lăng kéo dài mà họ cứ tưởng như là một cuộc hành quân – a military operation- chóng vách như cuộc chiếm đóng vùng biển Crimea năm 2014. Khi gặp sự kháng cự mãnh liệt của quân đội Ukraine, cộng thêm cảnh bom đạn tàn phá khũng khiếp các thành phố mà họ được lệnh tấn công khiến họ hoang mang không hiểu chuyện gì vì Ukraine và Nga là hai quốc gia có nhiều liên hệ mật thiết. Hơn 1/3 dân Ukraine biết nói tiếng Nga, đi học ở Nga, làm việc ở Nga cũng như đã đi lính cho Nga trước đây, thời Liên Bang Sô Viết chưa sụp đổ.
Binh sĩ Nga mặt còn búng ra sửa bị bắt ở Ukraine
* Lần đầu tiên, thế giới được nhìn cận cảnh nước Nga của “Sa Hoàng” Putin. Mang quân đi xâm lược xứ người mà tổ chức lượm thượm, vũ khí, quân trang, quân dụng của Nga không được bảo trì ở mức an toàn tối thiểu. Lính Nga khi bị bắt, nhiều người mặc áo sờn vai, thiếu ăn. Chiến xa của Nga, theo ông Trent Telenko, một chuyên viên hồi hưu của Ngủ Giác Đài và là một blogger về quân xa viết trên Twitter theo ông lý do lớn khiến quân xa của Nga “nằm đường” có thể là do lốp xe của Nga không được bảo trì cẩn thận. Chính ông đã có kinh nghiệm khi làm kiểm định viên quân xa dung bánh lốp cho Quân đội Hoa Kỳ nên ông nói về bánh xe của hệ thống tên lửa Pantsir-S1 của Nga như sau: “Khi bạn đậu xe tải quân sự ở một chỗ trong nhiều tháng, các thành bên ngoài sẽ trở nên giòn dưới ánh nắng mặt trời và sẽ bị hỏng giống như lốp của các xe tăng Pantsir-SR của Nga nằm la liệt khắp xứ Ukraine. "Không ai sử dụng lốp đó trên một năm. Nhưng các chiến xa của Nga đều dùng lốp rất cũ”.
Ông Karl Muth, một "chuyên gia về lốp" khác cũng đồng ý với ông Telenko nhưng bổ sung thêm một chi tiết về lốp xe của chiến xa Nga: "Cấp chỉ huy trong Quân đội Nga quá tham nhũng trong việc bảo trì các xe tải và xe chiến đấu bọc thép dùng bánh lốp. Ngoài ra, chiến xa thì không thể xủ dụng bánh xe rẽ tiền của Tàu được”. Khi Putin xâm chiếm Crimea năm 2014, một bán đảo khí hậu sa mạc khô hạn thì còn tạm được nhưng khi Putin đem chiến xa dùng loại lốp này vào mùa đông để lội bùn tuyết của Ukraine thì là … quá mạo hiểm. Quân Nga sẽ gặp phải một vấn đề lớn trong 4 đến 6 tuần tới."
https://news.yahoo.com/cheap-chinese-tires-might-explain
Ảnh, Getty Images, Nhà thờ Thánh Sophia ở Kyiv nay đa tan tành
Con số binh sĩ và thường dân Ukraine tử trận hay bị thương hiện nay chưa được chính phủ Ukraine công bố nhưng qua hình ảnh nhiều thành phố bị bom Nga dội tan tành thì con số tử vong và bị thương chắc cũng không nhỏ mặc dù dân Ukraine hầu hết đã tránh được thương vong bằng cách chui vào các hầm trú ẩn. Ngoài sự tổn thất do bom đạn của Nga, quân đội Ukraine đã tự tiêu hủy nhiều cầu cống đường xá để chận chiến xa Nga tiến vào các thành phố. Nhờ sự chiến đấu dũng cảm của quân dân Ukraine mà sau một tháng dùng cả hải, lục, không quân cất quân đi xâm lược, “The Beast Putin” vẫn chưa chiếm đóng được một thành phố lớn nào của Ukraine trừ vùng Donbas nằm sát biên giới Nga. Crimea và vùng này sát biên giới Nga là những vùng mà người dân nói tiếng Nga nhiều hơn tiếng Ukraine.
Sáng hôm nay diễn đàn WION còn loan tin là hãng dược phẩm bào chế Botox sẽ không ship hàng qua Nga nữa theo lệnh cấm vận của Hoa Kỳ. Không biết vì sao mà đài này lại có tin là “The Beast Putin” là khách hàng thường xuyên của Botox và chứng minh bằng hai cái hình Before và After như sau:
Như thế thì chúng ta lại có thể nghĩ rằng vì chích Botox mà “The Beast Putin” tâm trí không được bình thường chăng? Chưa có một thống kê chắc chắn nào về triệu chứng phụ của các chất làm tan vết nhăn này. Thế mới biết một việc nhỏ nói lên những điều rất lớn. Đàn ông có tuổi thì phải đẹp… như một distinguished gentleman tức một người đàn ông lịch lãm thì phải: rắn rỏi, cương nghị, tự tin thì mới quyến rũ… dù tóc có bạc, mặt có nếp nhăn. Chứ đàn ông mà tiêm botox mặt căng cứng như mặt sáp thì eo ơi! Một người quyền lực vào hạng nhất thế giới, gia tài ăn cắp của dân có thể lên tới 200 tỷ vẫn không tự tin về nhân dáng của mình đến độ phải dùng đến Botox làm căng da! Điều này cho thấy đây bản chất là một “anh già” không tự tin, thiếu hiểu biết và … là người “cõi khác” nên không biết gì về vẻ đẹp của đàn ông nơi trần thế này.
*
Mấy hôm nay cụm từ “Putin’s State of Mind” tức trạng thái tâm thần của “The Beast Putin” được bàn cãi rất nhiều trên các hệ thống truyền thông chính thống của thế giới vì cách “The Beast Putin” hành xử giống như một Sa Hoàng thế kỷ 18 hơn là một lãnh tụ chính trị năm 2022. Trước đây, “The Beast Putin” được ca tụng là một chiến lược gia đầy kinh nghiệm, tính toán đâu vào đấy trước khi ra quân. Bây giờ khi “”The Beast Putin” ra quân ngay tại sân nhà Âu Châu thì thiên hạ mới hởi ơi: Quân của ông chạy tụt quần, thiếu ăn, chiến xa của ông thì hết xăng, bể bánh, bắn lung tung không trúng …mục tiêu, “xưởng đẽ” cũng bắn vào thì quả thật, những chàng “chiến binh” của “The Beast Putin” chưa biết… làm người, quí vị độc giả có đồng ý không?
Tóm lại, khi theo dõi tình hình chiến tranh ở Ukraine, nhiều ông “chuyên gia” thế giới đặt câu hỏi về sự ổn định tâm thần của “The Beast Putin”. Chiến thuật của ông ta là gì, buồn thì giết “thằng em Ukraine” cho thế giới biết tay hay đây là một chiến lược được tính toán kỹ hơn những gì chúng ta đang thấy? Nhiều cựu nhân viên tình báo CIA trong 24 năm như ông Robert Dannenberg đã mổ xẻ lịch sử, hành vi hiện tại để nói về ý định tương lai của Putin. Putin đang nghĩ gì và “trò chơi” của ông ta sẽ kết thúc ra sao?
Ông Robert Dannenberg là Giám đốc Hoạt động của Trung tâm Chống Khủng bố, Giám đốc Âu-Á Sự Vụ và Giám đốc về Thông Tin Tình Báo của CIA. Khi ra khỏi cơ quan này, ông coi về An ninh Toàn cầu của cơ quan Tài Chính Goldman Sachs. Với thành tích này, nhận định của ông Dannenberg được rất nhiều người chú ý. Nếu bạn đọc có thì giờ thì các bạn có thể vào đường link sau đây để nghe phần thảo luận rất dài của ông này.
https://www.americanbar.org/groups/law_national_security/nslt/20220310-putins-state-of-mind-part-one.
Nhưng nếu chúng ta nhìn hoạt động, cách hành xử của Putin và những lãnh đạo Cộng sản các nước khác thì cũng same, same, có gì là khó hiểu. Ngày nay, những lãnh đạo các quốc gia “hậu” Cộng sản như Nga, Tàu, Việt Nam, Cuba cố mang lên người của họ những khuôn mặt “văn minh” nhưng tựu chung thì cái hèn, cái ác của người Cộng sản hình như đã ăn sâu vào trong máu của họ, không thay đổi được. Cách hành xử của Putin với Ukraine ngày nay, của Trung Cộng đối với Việt Cộng năm 1979, và ngay cả cách Việt Cộng đối xử với dân miền Nam trong vụ phòng chống Covid có gì khác nhau đâu? Giam dân trong 4 tháng để cách ly ngừa dịch nhưng không cung cấp thực phẩm, không cho về quê lánh nạn…. Khi có thuốc chủng thì thuốc chủng của Hoa Kỳ Pfeizer và Moderna ưu tiên dành cho đảng viên và gia đình, giới giàu có còn dân thì chích thuốc Sino của Trung Cộng. Bây giờ thế giới đã chế ngự được Covid nhờ thuốc chủng nhưng Trung Cộng thì bị dịch trở lại phải “đóng cửa” 39 thành phố. Dân Việt Nam thì phải tập sống chung với dịch. Thế giới có 6 quốc gia không chống Nga trong vụ xâm chiếm Ukraine thì không thể thiếu Trung Cộng và Việt Cộng và Cuba.
Muốn biết State of Mind của một người Cộng sản không gì bằng đọc lại vụ án của nhà thơ Hoàng Cầm và thi tập Về Kinh Bắc của ông mà nhiều người gọi là vụ Hậu Nhân Văn Giai Phẩm xãy ra vào năm 1992, sau khi “nhà nước ta” đã giải phóng miền Nam Việt Nam khỏi tay Mỹ ngụy được 17 năm. Nhà thơ Hoàng Cầm đã bị Tố Hữu “trù dập” suốt từ năm 1955 đến 1988 mới được “phục hồi” sau vụ Nhân Văn Giai Phẩm năm 1955. Thi phẩm Về Kinh Bắc của ông Hoàng Cầm đã bị coi là “quốc cấm” từ thời đó. Tập thơ có 48 bài nhưng ông chỉ nhớ được 10 bài còn thì không ai “dám” giữ một bài thơ, một truyện ngắn, một bài bình luận gì của những nhà trí thức “dính” vào vụ này.
Năm 1992, ở hải ngoại, nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc bài thơ Lá Diêu Bông của nhà thơ Hoàng Cầm. Trong nước có một nhà thơ trẻ sưu tầm và muốn in lại tác phẩm Về Kinh Bắc của ông. Thế là cả nhà thơ Hoàng Hưng này và ông Hoàng Cầm đều bị bắt. Trong tù, ông Hoàng Cầm phải nhận tội phản động, chống Đảng, chống chủ nghĩa xã hội, chống chế độ, để mong sớm được ra.
Lúc đó, thiền sư Nhất Hạnh vận động quốc tế xin nhà cầm quyền Cộng sản tha cho ông. Được tin quốc tế làm lớn chuyện, thay vì chỉ ở tù 18 tháng, Tố Hữu lúc đó là Phó Thủ Tướng ra lệnh giam nhà thơ Hoàng Cầm thêm vài năm nữa. Chính ông Tố Hữu bảo: “À đã thế thì giam thêm cho nó biết !”. Quí vị có thể đọc đoạn hồi ký của nhà thơ Hoàng Hưng bên dưới trong phần bài đọc thêm.
Đó là State of Mind của một anh Cộng sản. Thế giới càng làm ầm ĩ bênh vực Ukraine thì “The Beast Putin” sẽ đánh thêm, đánh cho tan tành Ukraine. Mới là ông. “À đã thế thì ông dội bom thêm cho chúng mày biết !”. Chúng mày dám giỡn mặt, không chịu cúi đầu làm đầy tớ cho ông sai vặt, đua đòi muốn chơi với bạn Tây thì ông sẽ cho chúng mày biết thế nào là lễ độ.
Thời trước 1954, tuy Tố Hữu có làm thơ nhưng đó là thơ đảng, thơ “cách mạng” không phải là thi ca như thơ của Vũ Hoàng Chương, của Đinh Hùng, của Hoàng Cầm, của Trần Dần, của Phùng Quán… Sau 1954 hai ông Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng di cư vào Nam, những ông ở lại đính vào vụ Nhân Văn Giai Phẩm là một cái cớ để Tố Hữu loại ra khỏi hoat động chữ nghĩa suốt 30 năm, từ 1958 mãi đến năm 1988 các ông này mới được có quyền công dân của Việt Nam Cộng Hòa XHCN trở lại.
Chỉ tiếc cho “The Beast Putin” là thế giới ngày nay không ai có thể bưng bít được sự thật bằng màn sắt hay là màn tre như thời chiến tranh lạnh và Liên Bang Sô Viết còn tồn tại. Một tháng chiến tranh xâm lược Ukraine “The Beast Putin” tổn phí hết 300 tỷ đô la theo ước tính của báo chí Tây Phương. Chưa kể tổn thất nhân mạng và những hậu quả kinh tế lâu dài do việc Nga bị Âu Châu và Hoa Kỳ cấm vận. Hy vọng “The Beast Putin” chỉ có thể kéo dài việc “ra oai” trong một thời gian ngắn, rất ngắn để “đàn bà, con nít” được trở lại nhà, không phải sống cảnh màn trời, chiếu đất nơi xứ lạ, quê người.
Năm 2014 khi Nga xâm chiếm Crimea, tổng thống Hoa Kỳ lúc bấy giờ là ông Obama đã khuyến cáo các nước Âu Châu nên thay đổi chính sách về năng lượng độc lập hơn với Nga mới hòng ngăn chận được sự hung hản của Putin. Nhưng Âu Châu nghĩ rằng đây là thời đại của kinh tế, của đàm phán, không phải của bom đạn, của hỏa tiến, của vũ khí nguyên tử. Hiện nay, một mặt thì lên án Nga, mặt khác các nước Âu Châu vẫn còn phải nộp cho Putin mỗi ngày 700 triệu đô la tiền mua năng lượng thì số phận khốn khó của dân Ukraine coi bộ khó lòng chấm dứt.
Sáng hôm nay, Putin ra lệnh muốn mua xăng dầu, khí đốt thì các nước Âu Châu phải mang đô la đến ngân hang Nga đổi ra tiền Rube của Nga để Putin thâu đô la xài tạm. Cuộc chiến xâm lăng của Nga tại Ukraine là một thảm họa cho dân tộc anh hùng này nhưng cũng là một bài học đáng đời cho những ai còn tin vào bọn lãnh tụ độc tài Cộng sản. Khi bức tường Bá Linh sụp đỗ năm 1989, chủ tịch đảng Cộng sản Đông Đức nói một câu để đời: Cộng sản thì không có thể sửa đổi - reform. Phải dẹp chúng đi thì mới khá! Các ông tây, bà đầm kỳ này phải nuôi 10 triệu dân Ukraine tị nạn “The Beast Putin”. Thảm họa này coi bộ còn to lớn hơn cái đại dịch Covid mà nhân loại đã chịu đựng hơn hai năm qua.
Tóm lại muốn hiểu về Putin’s State of Mind thì nên nhớ lại lời của cựu tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu: Đừng nghe những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng sản làm…
Đào Nương
Bài Đọc Thêm
(Hoàng Hưng, Kỷ niệm 25 năm ngày ra tù (30/10/1985–2010), talawas.org ngày 18/9/2010, http://www.talawas.org/?p=24264, in lại trong Thơ Hoàng Hưng 1961–2005, HHEBOOKS2012, trang 375–391VỀ KINH BẮC
Kết cục của vụ án tóm tắt như sau: Hoàng Cầm sau mấy tháng bị giam thì kiệt sức vì bị khủng bố tinh thần liên tục phải nhận tội phản động, chống Đảng, chống chủ nghĩa xã hội, chống chế độ, để mong sớm được ra.Tôi không thể nào quên cái buổi sáng ấy trong Hỏa Lò. Sau mấy tháng không thuyết phục được tôi thừa nhận “Về Kinh Bắc” là “phản động”, Công an để tôi nghỉ một hơi dài. Rồi bỗng một hôm tôi lại được gọi đi “làm việc”. Người Công an đưa tôi vào một phòng hỏi cung, nhưng không có ai trong đó. Mà lại có một tập giấy thếp viết sẵn để trên bàn. Tôi tò mò giở ra, thì… trời ơi, đó là bản tự khai của Hoàng Cầm, tôi nhận ra chữ viết rất nắn nót, đẹp, của ông. Tôi đọc lướt, càng đọc càng hoang mang vì ông nhận tuốt tuột các ý tưởng chống Đảng, đả kích chế độ… trong tập thơ. Để cho tôi một mình đọc xong, người ta mới đưa tôi trở lại phòng giam. Và họ bố trí rất khéo, để như tình cờ tôi gặp Hoàng Cầm đang ngồi ở cổng chờ (giữa khu trại giam và khu “làm việc” có một cái cổng lớn, sau khi “làm việc” xong phạm nhân ngồi đó chờ “quản giáo” ra nhận để đưa vào buồng giam).
Tôi xông đến bên ông, hỏi gay gắt: “Anh nhận tội phản động thật à ? Sao lại thế?” Hoàng Cầm cúi đầu xuống, không nói gì, từ khóe mắt ông lăn ra những giọt nước mắt. Đến tận hôm nay, nhớ lại những giọt lệ tủi nhục của nhà thơ đàn anh, lòng tôi vẫn còn đau. Với tôi, tự buộc mình phải hèn để có thể tồn tại là điều không gì đau hơn cho một kẻ sĩ”.
Sau này ra tù, cô Cần Thơ (*) cho tôi biết là khi tôi bị bắt, ông Nhất Hạnh có trao đổi với 4, 5 trí thức Pháp, đã từng ủng hộ miền Bắc và thân với ông Lê Đức Thọ trong phái đoàn hòa bình ở Paris. Họ bàn nhau rồi viết kiến nghị gởi ông Lê Đức Thọ về việc nhà thơ Hoàng Cầm bị bắt :
“Nếu xét Hoàng Cầm không phạm điều gì thuộc về luật nhà nước Việt Nam, mà chỉ vì về văn học, thì chúng tôi yêu cầu nước Việt Nam Dân chủ Công hòa trả ngay tự do cho nhà thơ Hoàng Cầm”.
Sau đó, tôi cũng lại được nghe một số anh em quen biết, ở cấp khá cao, kể lại như thế này :
– Ông Lê Đức Thọ nhận được cái thư ấy, liền điện cho Sở Công an Hà Nội, bảo họ xem xét việc Hoàng Cầm thế nào, nếu không có chuyện gì nghiêm trọng lắm thì thả anh ấy ra kẻo mang tiếng.
– Lại có ý kiến cho rằng chính vì cái điện của ông Lê Đức Thọ, mà anh bị giam thêm. Bởi vì, tuy chức ông Thọ có cao thật, nhưng ông Thọ không phải là cấp trên trực tiếp của ông Nhạ. Cấp trên của ông Nhạ là một ông nào đó trong Bộ Chính trị, ông này bảo: “Nhờ ngoại quốc can thiệp à ? Đã can thiệp thì giam thêm nữa cho biết”. Vì thế mà anh bị giam vào xà lim bộ thêm một năm nữa.
“Người đó” là ông Tố Hữu. Ông Tố Hữu và ông Lê Đức Thọ quyền hành ngang nhau, chả ai ngán ai. Chính ông Tố Hữu bảo: “À đã thế thì giam thêm cho nó biết !”. Bắt anh cũng là lệnh Tố Hữu. Giam anh tới 18 tháng cũng là Tố Hữu.
https://vnngaymoi.wordpress.com/ Chương 12: Hoàng Cầm (1922–2010)