Trần Vấn Lệ
Ba Mươi Tháng Bốn
Hai Ngàn Hai Mươi Ba
Bầy chim sẻ sáng nay không thấy hót,
Buổi sáng rồi trời cũng chưa bình minh!
Không thấy trời có một khoảng nào xanh
Không thấy ai đi, dỉ nhiên là nhớ...
Mở bài thơ thấy như là dở, dở
Chắc vì chưa tới kết thúc chớ gì?
Nghĩ vậy đi, nghĩ vậy đi, nghĩ vậy đi
Đường trống vắng, ngồi mân mê ngọn gió!
Mình cứ tưởng gió củng là ngọn cỏ
Hay tóc em mình mới vuốt hôm qua...
Gió nhiều khi mình cũng nghĩ là hoa
Mình mới hôn em hôm qua tha thiết...
Là lạ chớ mùa Hè còn gió rét
Gió đùa cây vài chiếc lá bay bay
Gió làm như gió cũng biết ngày
Cuối tháng Bốn triêu triệu người rơi lệ...
Câu đó của Võ Văn Kiẹt nói nhé
và nói thêm: Triệu triệu người hoan hô!
Hết chiến tranh chưa phải lúc thái hòa
Thì nói ngược nói xuôi gì cũng đúng!
Ở lại hay đi, chúng ta đều lạc lõng
Ít nhất mười lăm năm thất vọng thất thanh!
Nếu không có Nguyễn văn Linh nếu không có Nguyễn Văn Linh
ba mươi ba năm sau, Việt Nam là nấm mồ vĩ đại!
Bốn mươi tám năm Hòn Ngọc Viễn Đông tê tái
Nó lu mờ thành đất sét phải thay tên:
Thành Phố Hồ Chí Minh Thành Phố Hồ Chí Minh
Quang Vinh Quang Vinh Quang Vinh Rực Rỡ!
Đạn pháo không còn dội vào thành phố,
Nhân dân mừng sao chim sẻ bay đi?
Chim bồ câu đâu nhỉ chẳng bay về...
Chắc tại Nhà Thờ Đức Bà chưa thay xong mái ngói?
Cô ơi cô! Cho em được hỏi:
"Bàn tay mình có mấy ngón, thưa Cô?'"
Em đếm đi! Cô vui vẻ đứng chờ!
Một Hai Ba Bốn Năm, cô ạ!
Cô cúi xuống, hôn học trò trên má:
"Em đếm ngón tay, em đừng đếm tháng nha em!"
Đứa học trò bẽn lẽn ngước nhìn lên:
"Té ra hồi thuở giờ dân mình không biết đếm?"
Tại sao gọi Tháng Tư mà không gọi Tháng Bốn?
Vũ Hoàng Chương nói giỡn cũng thành Thơ:
"Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa
Bị Quê Hương ruồng bỏ, giống nòi khinh!"
Tôi dẫn người yêu tôi qua một ngôi Đình
Tôi chỉ mái Đình hỏi em bao nhiêu ngói?
Em làm thinh. Em không thèm nói!
Hình như là Gió Thổi Mái Đình Bay?
Ba mươi tháng Bốn hôm nay
Ai cũng nói Ba Mươi Tháng Tư chắc lòng đầy nước mắt?
Trần vấn Lệ