Thơ Trần Vấn Lệ
Tôi Đang Nhớ Những Con Chim Sẻ
Nắng không phải lá cây sao nắng rụng?
Ôi chao Trời, mùa Hạ nắng buông tay!
Cái ô tôi cầm nghe nắng rớt lung lay
Nghe như thể trái tim mình say nắng!
Không tiếng thở than nào cho mát lạnh
Nhưng mình im thì ai biết mùa Hè?
Chiếc xe bus vàng vừa ghé bến đã đi,
Đường quang đãng hoa Lý Kinh nở rực!
Không tiếng còi xe chắc ông Trời cũng tức?
Cái máy cắt cỏ nằm ngoan ngoãn còn chờ...
Nóng thế nào không thể quá buổi trưa...
Khi nắng nguội người ta làm phụ trội!
Hai tuần nữa, mùa Thu mới sẽ tới
Nắng nằm im dưới lớp lá cây vàng!
Chiếc xe bus chở học trò qua ngang
Những tiếng cười vang thay cho tiếng nắng!
*
Hai tuần nữa bài thơ này chấm chấm
Nắng đừng hòng bắt tôi ngưng làm thơ!
Tôi sẽ lấy thơ làm mưa
Tôi rưới tắt những lòng đường nắng Hạ!
Chỉ thấy thương cho người đưa thư quá:
Nắng hay mưa, băng, tuyết, chuyện thời gian...
Có những bài thơ dù một chút mơ màng
Tôi sẽ vẽ cảnh Thiên Đàng vui mắt nhé!
Tôi đang nhớ...nhớ những con chim sẻ
Chúng đang đâu? Những khóm lá công viên?
Khi Mùa Thu Chưa Tới
Bây giờ còn mùa Hạ, cuối tháng Chín, mùa Thu! Đưa tay che chẳng mờ được mặt trời một chút! (*)
Mưa thì người ta đụt, nắng thì người ta che. Thương chi lạ Nhà Quê...Cái nhà là Quê Quán?
Tôi không thể "cách mạng". được bản thân mình sao? Nhiều thị trấn tôi vào, nhớ nhà quê lại bỏ!
Thị trấn nhà không ngõ mà nhiều cửa để chi? Để cho thấy đường đi của tuổi thơ len lách?
Những bờ tre rất sạch dù lá tre rụng đầy. Mùi hương nồng bay bay...ồ hàng cau của Ngoại!
Hoa cau không ai hái, nở trắng vườn chờ Thu... Tôi nhổ cỏ bên mồ, nấm mồ nào của Ngoại...
*
Tiếng ru Má tôi chải hàng hiên tóc nắng thơm...Tôi nhớ Nguyễn Xuân Sanh - một câu thơ rất đẹp: "Đáy dĩa mùa đi nhịp hải hà..."
(*) Lịch năm 2023: Ngày mùa Thu tới nhằm 23 tháng 9.
Lá Vàng Bay Ngập Phố Nước Mỹ Ơi Buồn Ơi
Lá phong đang màu đỏ, thế là Thu sắp về... Ba ngày nữa, đẹp ghê: Lá Phong Vàng Rất Ngọt!
Tôi thèm canh bồ ngót... cũng ngọt như lá phong? Mà ai nấu lá phong làm canh bao giờ nhỉ?
Tôi nghĩ thật tỉ mỉ cái gì đâu mông lung. Dám lắm tôi đã khùng: Xa Quê Nhà Lâu Quá...
Mỗi mùa tôi nhìn lá, thích nhất phong đổi màu, từ đỏ sang vàng thau...óng a và óng ánh!
Rồi mùa Thu thật lạnh... lá phong vàng túa tua...bay như áo của Vua trùm đầu che Hoàng Hậu!
Người con gái không xấu là người mình Yêu Thương! Tình Yêu là Quê Hương... cái mùi quê ngào ngạt!
*
Anh thích nghe em hát bài Tình Xa để buồn! Anh biết mình vẫn còn nhớ thương không hề nguội!
Tôi mở bàn tay hỏi: Ngón Nào Út Của Em? Tôi đếm hoài, không thêm... ngón út em ngoài biển!
Quê Hương tôi mất biến!
Tóc em kìa... mây bay!
Tháng Chín Mùa Tựu Trường
Hai hôm nay không nắng, trời mưa cũng có mưa. Mưa nhỏ thôi, mưa thưa. Mưa chỉ vài ba giọt...
Mưa đủ làm mắt xót: Ngày Quốc Khánh Việt Nam, Chủ Tịch Nước chơi sang giỗ Bác Hồ trong Rạp Hát! (*)
Không nắng thì trời mát. Vào Rạp Hát thì vui. Thương Bác Hồ quá trời... Một Đời Làm Cách Mạng!
Đất Nước TA đã sáng nhờ biết bao ngọn đèn xanh vàng đỏ đuổi bóng đen. Nhân Dân TA hồ hởi!
Năm vạn người chờ đợi xếp hàng thăm Bác Hồ...Thấy Bác là thấy Thơ. Gặp Bác là thỏa dạ...
Thương những người biển cả trọn đời đi lang thang...
*
Bức xúc tôi viết càn... cũng tại mình bỏ nước... Ngồi đây, cái sân trước, nhìn hoa nở, ngậm ngùi!
Nhớ nước ai mà vui?
Thương quê thêm hậm hực: Dân mình có hạnh phúc, có hạnh phúc nhiều chưa?
Bác Hồ nói: "Không có gì quí hơn Độc Lập Tự Do" nếu không là câu thơ thì cũng là mệnh lệnh...
Không nên để "Mai Tính", nghĩ đường dài mình đi, mệt mỏi chúng TA thì một phần ba cũng đủ...
Hoa tàn, hoa lại nở... Đời người cũng như hoa! Tôi ngồi đây, nhìn xa, nghe trống trường khai giảng.
Năm nay ông Cai giáng những đòn trống, thật vui, mùa Tựu Trường ai ơi...tùng tùng tùng...vang dội!
Trường tôi xưa đỏ chói màu cờ trong mưa bay! Đà Lạt tôi mưa bay. Đà Lạt tôi mưa bay...
(*) https://vnexpress.net/chu-tich-nuoc-chu-tri-le-ky-niem-78...
Happy Tết Trung Thu
Chưa Rằm Trung Thu mà đã Tết!
Chợ nào cũng bán bánh Trung Thu!
Chợ Tàu, chợ Việt...hàng năm Tết,
Chợ Mỹ, Trung Thu cũng...nụ cười!
Người Mỹ ngạc nhiên: "Sao Tết nhỏ
mà toàn người già mua bánh thôi?"
Mình không đáp được, cười vui vậy!
Mình cũng mua mà! Mua...để chơi!
Dạo một vòng quanh vài chợ Tết
Lòng nghe non dại...bỗng bây giờ!
Trăng không hiển hiện nơi quang đãng
Vẫn sáng trong lòng những ý Thơ!
Hộp bánh đem về, vui cả nhà...
Cháu con đứng ngắm cái hình hoa,
hình trăng, hình thỏ, hình chim lượn,
Không mắt đứa nào không ngó qua...
Hộp bánh, bàn thờ, nơi cúng kiếng...
Ông Bà, Cha Mẹ cõi âm ơi...
Làn hương, làn khói, lòng thương nhớ,
Ấm nhé coi như có mặt trời!
Nói Tết là vui! Năm mấy Tết,
Nếu nhiều hơn nữa: Hội Nhân Gian!
Hòa Bình, vui chớ? Ai không muốn?
Đồng nghĩa Hòa Bình là Hân Hoan!
Tôi vào bàn gõ vài con chữ,
đã thấy bài thơ Ngày Trung Thu!
Tôi thương tôi lắm đời xa xứ
Buồn chút: Quê Hương- cõi mịt mù!
TÔI NHÌN RA PHỐ PHỐ ĐÔNG NGƯỜI ĐI
Mười Hai giờ trưa mặt trời mới thức!
Ngày sắp vào Thu thấy mặt trời lên...
Ai ngang công viên chắc nghe chim hót
Tiếng ngọt như đường. Gió chải mây bay...
Bài thơ hôm nay mở đầu như thế,
Đọc lại thấy tệ. Tôi buồn. Vậy thôi?
Không lẽ là rồi một bài thơ mới?
Thương lắm, em đợi thơ anh dễ thương!
Tôi ngó ra đường: thấy nhiều xe chạy,
nhiều hơn hồi nãy, nhiều hơn hôm qua!
Tôi ngó xa xa... thấy hồn tôi đó,
Cây xanh còn lá... Mùa Thu nôn nao!
Tôi thèm tiếng chào Good Morning trễ,
Tôi thèm giọt lệ ai rót về quê!
Đồng bào tôi kìa, bạn bè tôi đó...
Đôi mắt đều mở. Mặt trời xa xăm!
*
Không ai hỏi thăm! Không lời chào muộn!
Người lên kẻ xuống đều là người dưng...
Ngọn bút tôi cong như cành liễu rũ...
Thiên hạ... có khi đang ngủ, tôi gì mình thức phải không? (*)
Tôi hết thêm dòng cho bài thơ mới...
Mặt trời lên khỏi ngọn cây công viên!
Thơ tôi ai khen, tôi chưa nhìn thấy
Chỉ nước mắt chảy...chảy hoài, con sông!
"Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ...
Chí lớn chưa về bàn tay không!" (**)
Thơ của Thâm Tâm thốn tâm thiên cổ!
Tôi nhìn ra phố: Phố Đông Người Đi!
(*) Thơ Trần Tế Xương: "Thiên hạ có khi đang ngủ cả, tội gì ta thứ một mình ta?".
(**) Thơ Thâm Tâm: "Ly khách! Lý khách! Con đường nhỏ, chí lớn chưa về bàn tay không!"